Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2019

Tại sao nạn bảo hành trẻ em lại không ngăn chặn được

Bản thân tôi chưa bao giờ muốn mang chuyện riêng tư của mình lên mạng xã hội, nhất là những chuyện không lấy gì làm vui vẻ. Nhưng vì con trai và tương lai của con tôi nguyện hy sinh tất cả!
Vì một số lý do nên năm 2018 tôi và chồng đã chính thức ly hôn, con gái bé theo tôi còn con trai lớn ở với bố. Chồng cũ của tôi là một bác sỹ có học thức tại một bệnh viện lớn, chính vì vậy nên tôi mới rứt ruột để con trai lớn sống cùng với bố và hy vọng con có môi trường sống tốt và một môi trường giáo dục đầy đủ.. Nhưng đời không như là mơ, từ khi ly dị chồng tôi thường xuyên gây khó dễ không cho tôi gặp con (nhất là trong 1 tháng nay) và không cho tôi tham gia vào việc chăm sóc con. Chính vì vậy tôi đã phải lén đến trường của con gặp con 1 chút cho đỡ nhớ. Vậy mà khi gặp con với vết xước trên mặt còn dính máu, cả người bầm tím, tim tôi như muốn ngừng đập đau xót tột cùng. Tôi không dám khóc vì sợ con sẽ lo lắng sợ hãi thêm. Mỗi khi đọc báo thấy trẻ em bị bạo hành, tôi cũng tự nhủ bố nó làm bác sỹ sẽ chăm sóc con ổn thôi, dù đây không phải lần đầu tôi thấy con có vết đánh tím ở chân và đùi như vậy, dù tôi đã từng góp ý thì chồng cũ bảo tôi chăm con trai là việc của anh, tôi không được phép can thiệp. Nhưng thật sự đến hôm nay tôi không thể im lặng được nữa!!! Hai đêm nằm ở viện nhìn con mà tôi không kìm được mà xót xa lòng, và tức giận với bản than mình vì đã không thể bảo vệ con...
Vì vậy, hôm nay mẹ sẽ lên tiếng, mẹ sẽ làm đến cùng để con có thể về bên mẹ và em gái, để mình sống trong tiếng cười con trai của mẹ ạ!!!

https://thuoc115so101.health.blog/

Thứ Năm, 1 tháng 2, 2018

Ăn gì chữa bệnh liệt dương rối loạn cương dương ở nam giới

Sau khi ăn tết sớm ngay trên tàu bay với xôi và giò lụa, đoàn quân U23 trở về tay cầm túi thuốc chữa bệnh liệt dương rối loạn cương dương mà trong niềm hân hoan cờ hoa chào đón như đoàn quân ông cụ rầm rập tiến về thủ đô năm nào. Dĩ nhiên trên chuyến xe mang biển số vinh quang ấy không thể thiếu những vị lãnh đạo đáng kính của Ldbd những người luôn đi theo từng bước chân của các cầu thủ lúc vinh quang còn khi khốn khó thì kệ mẹ chúng mài, giá năm xưa lúc Văn Quyến, Quốc Vượng đứng trên vành móng ngựa có vị nào nhảy vào nhận trách nhiệm liên đới kiểu như vị gì người nhỏ thó tót một phát lên nóc xe bus hai tầng chắc họ cũng đỡ tủi.
Lúc khó chẳng chó nào nhìn
Đến khi đỗ trạng chín nghìn anh em

Vào năm minh chí bẩy ba
Bóng đá xích quỷ đang đà suy vong
Ao làng còn chẳng bơi xong
Đi ra biển lớn - thì mong cái gì
Bỗng đâu có sự lạ kỳ
Nhân tài xuất hiện - mặt lỳ tướng quân
Háng Seo người xứ nam thần
Tướng mạo cổ quái - có phần ngơ ngơ
Nhưng nào có phải tay mơ
Một bụng binh pháp, chỉ chờ bung ra.
Vòng bảng hơi vật nhưng mà
Kịp thông chuột túi một pha kinh hoàng
Bước vào tứ kết hiên ngang
Ba Tư thông nốt ngỡ ngàng Á châu
Qatar các chú ở đâu?
Xếp hàng vào nốt mau mau đi nào?
Bán kết khí thế ào ào,
Dầu mỏ cũng húp, tự hào vãi ra.
Chung kết gặp cựu Xô Nga
Tuyết rơi trắng xoá, rất là ban căng
Đội bạn khí thế hung hăng
Ghi bàn dẫn trước bằng pha đánh đầu
Nhưng mà không phải đợi lâu
Quang Hải tiếp tục dẫn đầu đoàn quân
Một pha sút phạt xuất thần
San bằng tỉ số tinh thần lên cao.
Đang hăng thì giải mẹ lao
Giữa hai hiệp chính - đợi cào tuyết xong
(Thú thật lúc ấy chỉ mong
Cái tay cào tuyết mùa đông năm nào
Hiện hồn để gọi ổng vào
Dọn cho các cháu còn vào đá luôn)
Hiệp hai đội bạn hăng vồn
Ép sân liên tục hết hồn, thót tim
Cơ mà gặp phải Yeshin
Made in xứ vịt như chim nên đành
Rồi hai hiệp chính qua nhanh
Tỷ số vẫn vậy, nên đành đá thêm
Hỡi ôi, diễn biến đang êm
Bỗng đâu biến cố đến liền, phà ôi....
Ngậm nguồi với cái giải hai
Ngậm nguồi vẫn phải am phai, ố kê
Đá xong rồi lại đi về
Thua trên thế thắng, ê chề đéo đâu?